Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng! Ai mua trăng tôi bán trăng cho Không bán đoàn viên, ước hẹn hò… Bao giờ đậu trạng vinh quy đã Anh lại đây tôi thối chữ thơ. Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng. Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng Tôi nói thiệt, là anh dại quá:
Thơ chính xác. Chẳng phải nghi ngờ gì khi nói rằng con người yêu thích sự chính xác. Giờ đây chẳng ai còn thích thú với suy nghĩ trái đất hình vuông và bất động còn mặt trăng có chú cuội ngồi gốc cây đa.
Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng! Ai mua trăng tôi bán trăng cho. Không bán đoàn viên, ước hẹn hò… Bao giờ đậu trạng vinh quy đã. Anh lại đây tôi thối chữ thơ. Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng. Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng. Tôi nói thiệt, là anh dại quá:
Ai mua [Em] trăng tôi bán trăng cho Chẳng bán tình [Am] duyên [B7] ước hẹn [Em] hò. 1. Đường lên dốc [Em] đá nửa đêm trăng [G] tà nhớ câu chuyện [B7] xưa [Em] Lầu ông hoàng [G] đó thuở nao chân [C] Hàn Mặc [E7] Tử đã [Am] qua Ánh [Em] trăng treo nghiêng nghiêng bờ cát [C] dài thêm
Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng! Ai mua trăng tôi bán trăng cho Không bán đoàn viên, ước hẹn hò…. Bao giờ đậu trạng vinh quy đã Anh lại đây tôi thối chữ thơ. Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng. Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng Tôi nói thiệt, là anh dại quá: Trăng Vàng
. Ai mua trăng tôi bán trăng choTrăng nằm im trên cành liễu đợi chờAi mua trăng tôi bán trăng choChẳng bán tình duyên ước hẹn hòĐường lên dốc đáNửa đêm trăng tà nhớ câu chuyện xưaLầu ông Hoàng đó Thuở nào chân Hàn Mặc Tử đã quaÁnh trăng treo nghiêng nghiêngBờ cát dài thêm hoang vắngTiếng chim kêu đau thươngNhư nức nở dưới trời sươngLá rơi rơi đâu đây sao cứ ngỡ bước chân ngườiTìm về nửa đêm buồnĐường lên dốc đáNhớ xưa hai người đã một lần đếnTình yêu vừa chớmXót thương cho chàng cuộc sống phế nhânTiếc thay cho thân trai một nửa đời chưa qua hếtTrách thay cho tơ duyên chưa thắm nồng đã vội tanHồn ngất ngư điên cuồng khi hồn phách vút lên caoMà khổ đau niềm riêngHàn Mặc Tử xuôi về quê cũ giấu thân nơi nhà hoangMộng Cầm hỡi thôi đừng thương tiếc tủi cho nhau mà thôiTình đã lỡ xin một câu hứa kiếp sau ta trọn đôiCòn gì nữa thân tàn xin để một mình mình đơn côiĐường vào cô đơnĐất Quy Nhơn gầy đón chân chàng đếnNgười xưa nào biếtChốn xưa ngập đường pháo cưới kết hoaChốn hoang liêu tiêu sơ Hàn âm thầm nghe trăng vỡXót thương thân bơ vơ cho đến một buổi chiều kiaTrời đất như quay cuồng khi hồn phách vút lên caoMặc Tử nay còn đâuHàn Mặc Tử xuôi về quê cũ giấu thân nơi nhà hoangMộng Cầm hỡi thôi đừng thương tiếc tủi cho nhau mà thôiTình đã lỡ xin một câu hứa kiếp sau ta trọn đôiCòn gì nữa thân tàn xin để một mình mình đơn côiĐường vào cô đơnĐất Quy Nhơn gầy đón chân chàng đếnNgười xưa nào biếtChốn xưa ngập đường pháo cưới kết hoaChốn hoang liêu tiêu sơ Hàn âm thầm nghe trăng vỡXót thương thân bơ vơ cho đến một buổi chiều kiaTrời đất như quay cuồng khi hồn phách vút lên caoMặc Tử nay còn đâuTrăng vàng ngọcTrăng ân tình chưa phỉ Ta nhìn trăngKhôn xiết ngậm ngùi trăngThe song "Hàn Mặc Tử" by Thanh Tuyền is a heart-wrenching ballad about lost love, regret and the lonely path of a poet. The song begins with the speaker asking who would like to buy the moon from them, and states that they won't sell their love and promises. The second verse recalls the story of Hàn Mặc Tử, who used to walk up a rocky slope in the middle of the night, listening to the memories of his past love while looking at the moon on the willow branches. Hàn Mặc Tử, a famous Vietnamese poet, was known for his tragic love story with a woman named Mộng Cầm whom he was not able to be with due to their differing social sorrowful tone of the song continues with the speaker describing the loneliness, pain, and despair that come with lost love. The third verse speaks of regret and pity for Hàn Mặc Tử who spent half of his life as a wanderer and a recluse, and who ultimately passed away at a young age. The final verse expresses the speaker's plea to Mộng Cầm to stop mourning and chanting for their lost love, and instead to let their souls rest peacefully. The song ends with a closing line about the moon, a symbol of eternal, unattainable song tells a story about the tragic love of the poet Hàn Mặc Tử, but it also reflects the suffering of love and life in general. The lyrics are beautifully written, using the moon as a metaphor for love and expressing the pain of a life without it. The slow, melancholic melody adds to the sadness of the story, making this song a classic of Vietnamese mua trăng tôi bán trăng choI am willing to sell my beauty and good fortune to anyone who wants nằm im trên cành liễu đợi chờThe full moon is quiet on the willow branches, waiting for bán tình duyên ước hẹn hòBut I won't sell love and destiny for any lên dốc đáI climb up a rocky đêm trăng tà nhớ câu chuyện xưaIn the middle of the night, I remember old stories and romantic memories under the ông Hoàng đóI arrive at Ong Hoang's nào chân Hàn Mặc Tử đã quaI remember when the great poet Hàn Mặc Tử passed trăng treo nghiêng nghiêngThe moon hangs crooked in the cát dài thêm hoang vắngThe long beach is even more chim kêu đau thươngThe bird's cry sounds so nức nở dưới trời sươngAs if lamenting under the morning rơi rơi đâu đây sao cứ ngỡ bước chân ngườiThe falling leaves sound like footsteps, tricking me into thinking someone is về nửa đêm buồnI search for a way back in the sad xưa hai người đã một lần đếnI remember when two people came here yêu vừa chớmWhen my love was just thương cho chàng cuộc sống phế nhânI pity my lover for his unfulfilled thay cho thân trai một nửa đời chưa qua hếtIt's a shame that this man has only lived half his life and missed out on so thay cho tơ duyên chưa thắm nồng đã vội tanI regret that our love, which had barely begun to bloom, has already wilted so ngất ngư điên cuồng khi hồn phách vút lên caoMy soul is dizzy and crazy as my spirit soars khổ đau niềm riêngBut my sadness is my Mặc Tử xuôi về quê cũ giấu thân nơi nhà hoangHàn Mặc Tử went back to his hometown to hide in an abandoned Cầm hỡi thôi đừng thương tiếc tủi cho nhau mà thôiDreaming Cầm, please don't grieve for me any đã lỡ xin một câu hứa kiếp sau ta trọn đôiOur love is missed, but I plead for a promise for the next life where we can be whole gì nữa thân tàn xin để một mình mình đơn côiThere is nothing left now, my body is old and withered, so let me be vào cô đơnI enter the path of Quy Nhơn gầy đón chân chàng đếnThe land of Quy Nhơn waits for my lover to come and xưa nào biếtNo one from the past knows what's xưa ngập đường pháo cưới kết hoaBut this place from long ago was once filled with fireworks and flowers for hoang liêu tiêu sơ Hàn âm thầm nghe trăng vỡIn this desolate and lonely place, Hàn Mặc Tử silently listens to the moon breaking thương thân bơ vơ cho đến một buổi chiều kiaI pity myself for being so alone until one đất như quay cuồng khi hồn phách vút lên caoThe world spins wildly as my spirit soars Tử nay còn đâuBut where is Hàn Mặc Tử now?Trăng vàng ngọcThe moon is glowing gold and shining ân tình chưa phỉThe moon represents love that has not yet nhìn trăngI gaze upon the xiết ngậm ngùi trăngSo deeply melancholic, I hold back my tears as I continue to gaze at the moon.
Web server is down Error code 521 2023-06-11 085632 UTC What happened? The web server is not returning a connection. As a result, the web page is not displaying. What can I do? If you are a visitor of this website Please try again in a few minutes. If you are the owner of this website Contact your hosting provider letting them know your web server is not responding. Additional troubleshooting information. Cloudflare Ray ID 7d58a42faba40a79 • Your IP • Performance & security by Cloudflare
Ông cuồng si trăng, bắt chước Đường Minh Hoàng “chơi trên trăng”. Ông “gò mây lại”, “tìm sao bay”... Và khi đã lên được trên mặt trăng rồi trước cả phi công vũ trụ Neil Amstrong của Huê Kỳ! , thi sĩ của chúng ta giỡn với trăng, “trững” với trăng “Để hớp tinh anh của nguyệt cầu/và để thóat ly ngoài thế giới/để cười, để trững, để yêu nhau”. Chưa đã, thi sĩ Hàn Mặc Tử quá yêu trăng, ông thấy “trăng tự tử”! Trời ơi, vậy là thi sĩ của chúng ta “nhảy ùm xuống giếng vớt xác trăng lên...”. Yêu trong tuyệt vọng, có lẽ vì không làm chủ được mặt trăng, thi sĩ của chúng ta bèn... rao bán luôn mặt trăng “Ai mua trăng tôi bán trăng cho/Không bán tình duyên ước hẹn hò”! Nhưng buồn thay, cái thời ấy, đất ở địa cầu chưa sốt, còn mênh mông chứ không như bây giờ, nên chẳng ai đáp lại thương vụ mua bán địa ốc kỳ lạ này. Số phận hẩm hiu của thi sĩ Hàn Mặc Tử bắt ông ra đi ở tuổi 28, chỉ kịp để lại cho dương thế những áng thơ bất tử về trăng, tình yêu, thân phận con người. Ông quên một điều chí tử Đăng ký quyền sở hữu mặt trăng! Những năm 60 của thế kỷ trước, có một nhà văn nước ngoài viết truyện giả tưởng, về một người chuyên mua bán đất trên mặt trăng và đã thành công. Những tưởng đó là câu chuyện giả tưởng, nhưng ở thế kỷ 21 này, khi mà quả địa cầu như không còn chỗ cho con người, người ta bắt đầu ngắm ngía mặt trăng. Ngắm mặt trăng không phải như thi sĩ Hàn Mặc Tử, mà ngắm với con mắt những nhà kinh doanh địa ốc! Những nhà kinh doanh địa ốc tài ba đã nhận ra một điều lạ lùng Con người cũng rất ảo tưởng, nghĩ rằng trước sau gì cũng phải lên mặt trăng mà sống; con người cũng rất vĩ cuồng, ngông cuồng và lập dị, thì điều gì họ không làm được. Họ bèn lập ra những công ty kinh doanh địa ốc trên mặt trăng. Có người còn xin quyền sở hữu đất trên mặt trăng, thậm chí đăng ký cả với Liên Hiệp Quốc để được “cấp sổ hồng, sổ đỏ”! Tất nhiên, Liên Hiệp Quốc đã từ chối những thủ tục hành chính kỳ lạ đó. Họ vẫn không nản chí, tự đăng ký sở hữu, dù biết rằng bản thân mình, bản thân những thân chủ mua đất mặt trăng chưa chắc đã được một “lần lên chơi trăng” như Hàn Mặc Tử! Thông tin mới nhất trên mạng cho thấy, tỉ phú lập dị người Nga, ông Roman Abramovich – ông chủ của CLB lừng danh Chelsea - đã mua 100 mẫu Anh đất trên mặt trăng của công ty môi giới địa ốc “Đại sứ quán Mặt Trăng” Luna Embassy. Vị trí đất mà vị tỉ phú này được sở hữu là ở vĩ độ Nam 20-24 và kinh độ Đông-Tây 30-34 trên nguyệt cầu giá lạnh! Mục đích mua đất mặt trăng của vị tỉ phú này là để tặng cho cô bạn gái - người mẫu Dasha Zhukova! Vị tỉ phú nổi tiếng ngông này đã từng mua nguyên một bãi biển để tặng cho người yêu làm chỗ tắm biển! Và lần này làm sổ đỏ cho 100 mẫu Anh đất trên mặt trăng, chắc Abramovich làm quà cho lễ đính hôn!? Thông tin này làm cho nhiều nhà tài chính quốc tế giật mình, bởi không hiểu trong cơn suy thoái kinh tế toàn cầu này, Abramovich lại dám chịu chơi đến vậy! Một nhà kinh doanh địa ốc ở quận 2-TPHCM bảo rằng đất quận 2 bây giờ rẻ như bèo, sao ông Abramovich không đến mua nhỉ! Còn tôi, ngày mai tôi sẽ ra Liên Hiệp Quốc đăng ký chủ quyền sao Hỏa, sao Kim, kẻo có người đăng ký quyền sở hữu mất!
Ca sĩ YuMer Thiên Thần Áo Trắng Album Thiên Thần Áo Trắng Sáng tác YuMer Thiên Thần Áo Trắng Ai mua trăng tôi bán trăng cho Chẳng bán tình duyên ước hẹn hò... Mặc Tử và thơ điên đắm chìm trong mộng tưởng về trăng, đắm chìm trong hình bóng một giai nhân bội ước. Cuộc đời như một vầng trăng khi tròn khi khuyết, khi lên đỉnh phù vân, khi xuống tận cùng thung lũng chua cay. Lệ... Lệ ơi... rơi rớt hồn tôi... Ai mua trăng tôi bán trăng cho, tôi bán trăng lấy một hồn thơ bất diệt, đổi chén ly bôi lấy đôi vầng nhật nguyệt, dạ cổ hoài lang đánh bật những cung trầm. Xòe tay ra mà cầm lấy mảnh trăng, tôi bán người mua mang về làm nô bộc, trăng thắp một gian phòng bằng thứ ánh sáng mờ mờ ảo ảo, bằng thứ men say ma mị lối về. Người mua đi, tôi bán trăng thề, tôi bán thứ hơi men ủ từ mầm hy vọng. Tôi bán một sắc màu đêm lạnh, lả tả bay trên thành phố không người. Tôi bán trăng thôi, không bán lời ước hẹn, không bán rượu hồng đào đêm hội ngộ tình duyên. Cây Lê rụng một màu hoa trắng, chốn phiêu linh nguyện ước rủ nhau về. Ai mua trăng tôi bán để tôi về, một ngõ tương tư men đôi bờ mộng mị. Một gian nhà có hai cánh cửa, một cửa trăng vào, một cửa hồn tôi... Mua trăng về cho ánh sáng lên ngôi, ta đối ẩm bằng đôi câu thề hẹn, bài đồng dao về loài hoa dại, đeo bám sầu mơ rụng xuống vai gầy... "Ai mua Trăng tôi bán trăng cho Trăng nằm yên trên cành liễu đợi chờ..." - - Lo Ngọc Thanh YuMer Thiên Thần Áo Trắng
Ai mua trăng, tôi bán trăng cho Trăng nằm im trên cành liễu đợi chờ Ai mua trăng, tôi bán trăng cho Chẳng bán tình duyên ước hẹn hò. Đường lên dốc đá nửa đêm trăng tà nhớ câu chuyện xưa Lầu ông Hoàng đó thuở nào chân Hàn Mặc Tử đã qua Ánh trăng treo nghiêng nghiêng, bờ cát dài thêm hoang vắng Tiếng chim kêu đau thương, như nức nở dưới trời sương Lá rơi rơi đâu đây sao cứ ngỡ bước chân người tìm về giữa đêm buồn Đường lên dốc đá nhớ xưa hai người đã một lần đến Tình yêu vừa chớm xót thương cho chàng cuộc sống phế nhân Tiếc thay cho thân trai, một nửa đời chưa qua hết Trách thay cho tơ duyên chưa thắm nồng đã vội tan Hồn ngất ngư điên cuồng cho trời đất cũng tang thương, mà khổ đau niềm riêng. Hàn Mạc Tử xuôi về quê cũ, dấu thân nơi nhà hoang Mộng Cầm hỡi thôi đừng thương tiếc, tủi cho nhau mà thôi Tình đã lỡ xin một câu hứa, kiếp sau ta trọn đôi Còn gì nữa thân tàn xin để một mình mình đơn côi. Tìm vào cô đơn đất Quy Nhơn gầy đón chân chàng đến Người xưa nào biết, chốn xưa ngập đường pháo cưới kết hoa Chốn hoang liêu tiêu sơ Hàn âm thầm nghe trăng vỡ Xót thương thân bơ vơ, cho đến một buổi chiều kia Trời đất như quay cuồng khi hồn phách vút lên cao Mặc Tử nay còn đâu? Trăng vàng ngọc, trăng ân tình chưa phỉ Ta nhìn trăng, khôn xiết ngậm ngùi trăng...
ai mua trăng tôi bán trăng cho ý nghĩa